Nhịp cầu

Để dược liệu trở thành cây thoát nghèo

- Thứ Hai, 11/11/2019, 08:20 - Chia sẻ
Khu vực các huyện miền núi của tỉnh Quảng Nam là nơi có nhiều tiềm năng, thế mạnh trồng cây dược liệu và lâm sản ngoài gỗ dưới tán rừng. Theo số liệu điều tra khảo sát, tổng diện tích cây dược liệu trên toàn tỉnh là 7.311,3ha, tập trung chủ yếu ở các huyện thuộc tiểu vùng núi cao, với các loại cây đặc trưng như: Ba kích, đảng sâm, sa nhân, giảo cổ lam, đinh lăng, quế, sâm Ngọc Linh… Đối với bà con dân tộc thiểu số ở các huyện miền núi, cây dược liệu được xem là cây chủ lực, nguồn thu nhập chính của người dân, góp phần đáng kể vào công tác giảm nghèo.

Mặc dù có tiềm năng lớn, song đến nay việc phát triển cây dược liệu tại các địa phương trên địa bàn tỉnh Quảng Nam còn nhỏ lẻ, manh mún, chủ yếu dựa trên việc thu hái, khai thác tự nhiên mà chưa chú trọng đến việc gieo trồng, tái sinh. Một số loài đứng trước nguy cơ cạn kiệt. Cây dược liệu sau khi thu hoạch, sơ chế được người dân mang bán tại chợ hoặc thương lái đến tận xã thu mua nên giá trị rất thấp. Giá cả dược liệu bấp bênh nên bước đầu chưa thực sự thu hút người dân tham gia.

Cũng giống như các loại nông sản khác, vấn đề tạo đầu ra cho sản phẩm cây dược liệu được đặt lên hàng đầu. Những năm gần đây, cùng với việc vận động nhân dân trồng, bảo tồn, phát triển cây dược liệu, ngoài các cơ chế hỗ trợ của Trung ương, HĐND tỉnh Quảng Nam cũng đã ban hành Nghị quyết số 45/NQ-HĐND, ngày 6.12.2018 về cơ chế, chính sách khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn trên địa bàn. Tuy nhiên, việc kêu gọi, xúc tiến các tổ chức, doanh nghiệp trong việc liên kết sản xuất xây dựng nhà máy sơ chế, chế biến các sản phẩm dược liệu tại các huyện miền núi là một vấn đề nan giải. Hiện, chỉ có Công ty Cổ phần Thương mại dược - sâm Ngọc Linh có chức năng sản xuất, bào chế và chiết xuất các sản phẩm có nguồn gốc từ củ và lá sâm Ngọc Linh, đảng sâm, ba kích tím và công ty Cổ phần Danaco Quảng Nam (tại Tam Kỳ).

Việc các doanh nghiệp chưa mạnh dạn đầu tư vào các huyện miền núi, bên cạnh do cơ sở hạ tầng giao thông còn kém, gây nhiều khó khăn, trở ngại khi khai thác và vận chuyển; sản lượng dược liệu không ổn định vì hiện nay người dân còn khai thác tự phát, quy mô nhỏ và chưa có tính định hướng, còn do thủ tục hành chính còn rườm rà làm giảm tâm huyết đầu tư của doanh nghiệp, cơ chế hỗ trợ của Nhà nước chưa đủ khuyến khích doanh nghiệp đầu tư.... Thách thức không nhỏ trong khi suất đầu tư lớn khiến các doanh nghiệp chưa mặn mà.

Để dược liệu trở thành cây thoát nghèo của bà con đồng bào dân tộc thiểu số tại các huyện miền núi, bên cạnh nỗ lực, vươn lên của người dân, cần có giải pháp tăng cường mối liên kết chặt chẽ giữa người dân, Nhà nước và doanh nghiệp; đẩy mạnh việc thu hút doanh nghiệp đầu tư, tăng cường mối liên kết trong trồng trọt, chế biến, bảo quản, tiêu thụ sản phẩm.

Nguyễn Vũ